Mẹ Thạch vẫn không đồng ý, bà cho rằng phải sinh một đứa cháu trai ruột mới đáng tin cậy.
Thạch Anh Tài bèn tung “chiêu cuối”: “Mẹ, chẳng lẽ mẹ muốn sau này con chuyển ngành về quê, để mẹ tiếp tục cày ruộng hay sao?”
Mẹ Thạch lập tức ngồi thẳng người, ánh mắt lại dừng trên hai cô cháu gái.
Thạch Anh Tài nói tiếp: “Mẹ, từ giờ đối xử với hai đứa này tốt hơn một chút. Đừng quá khắc nghiệt. Ít nhất phải chăm chút bề ngoài, để con trai nhà Chu và Cố nhìn thấy mà ưng ý.”
Mẹ Thạch đáp: “Được rồi.”
Ngũ Nha và Lục Nha tuy không bị mẹ Thạch hành hạ nữa, không còn phải ngày ngày ăn cơm rau với nước lã, lại được đi học – đặc biệt là Ngũ Nha còn được ăn mỗi ngày một quả trứng – nhưng cả hai trở thành cái gai trong mắt bốn cô chị.
Vì sao cùng một mẹ sinh ra, bọn nó lại được đi học, còn mình thì phải sớm lao động, bị coi như món hàng đổi sính lễ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play