À đúng rồi, thời buổi này người ta còn tự hào khi mình mập.
Kiều Ngọc bĩu môi: “Gầy thì mặc đồ đẹp, còn tiết kiệm vải nữa chứ sao!”
“Vậy thì anh càng nên ăn ít hơn.”
Ồ, giờ anh còn biết suy một ra ba nữa à?
Liền không có người mà Kiều Ngọc cô không đấu võ mồm được.
“Anh ăn ít á? Anh quên anh từng là lính hả? Ăn không đủ no thì sức đâu mà luyện thể lực, đừng có bảo với em là anh làm được nhé. Cứ để đói, không có sức thì luyện nổi cái gì chứ! Ông nội đang ở trường Đảng, khỏe mạnh phơi phới, còn anh thì làm trưởng xưởng, lại để bản thân kiệt sức, kiệt quệ. Rốt cuộc anh định làm gì đây? Muốn để ông nội phải tóc bạc tiễn tóc xanh sao?”
Trương Chiến nghe cô lải nhải suốt nửa tiếng đồng hồ, may mà chuyến tàu sắp khởi hành, liền nhanh chóng đẩy cô đến chỗ kiểm vé:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT