Vậy mà, giờ điều đó đã thành sự thật.
Kiều Ngọc lập tức rút giấy ra đưa: “Con bé này, khóc cái gì chứ? Đây là tin vui mà.”
“Con chỉ… chỉ là vui quá thôi.”
“Vui thì cũng đừng khóc, con đang ở cữ, không chịu nổi kích động đâu. Tâm trạng mà dao động lớn quá sẽ không tốt. Biết thế mẹ đã bảo Chu Quân đừng nói gì với con, chờ con ra cữ rồi mới kể.”
“Không được đâu mẹ, chuyện này phải biết sớm thì mới vui sớm chứ.”
Thấy Lưu Yến không còn khóc nữa, dù nước mắt vẫn chảy do phản xạ tự nhiên, Kiều Ngọc cười: “Con chỉ cần lo dưỡng sức cho tốt. Nếu để lại vấn đề sức khỏe trong tháng ở cữ, sau này già rồi sẽ khổ.”
“Con dưỡng tốt lắm rồi…” Lưu Yến ngượng ngùng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT