Đại Vĩ đẩy gọng kính, nhìn số tiền mẹ Chu đưa, biết đó là tấm lòng của bà nên thở dài nhận lấy.
“Cháu biết rồi, cảm ơn nội.”
“Ngoan, đứa nào cũng là đứa trẻ ngoan cả. Đều phải trưởng thành, phải ra đi. Bên nội ngày càng ít những đứa trẻ ngoan…”
Đại Vĩ nghe bà nội lẩm bẩm, nhìn ra bờ biển xa qua khung cửa sổ, cảm nhận làn gió biển, cuối cùng cũng không nói gì.
Sắp phải rời đi rồi.
Thật không nỡ.
Đầu tiên là anh cả, rồi đến anh hai, bây giờ đến lượt cậu…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT