Mặc dù chưa tiếp xúc nhiều, nhưng tối qua, bí thư và người đánh xe bò kia không hề có vẻ khó chịu hay khó gần.
Có lẽ không phải người địa phương khó sống chung, mà chính là do đám thanh niên trí thức ở nhà tập thể xem thường dân quê.
Giống như mẹ từng kể về đại đội Hồng Kỳ, nơi các thanh niên trí thức chỉ muốn tụ tập với nhau trong nhà tập thể, không muốn giao du với người địa phương.
Thanh niên trí thức, phần lớn là người từ thành phố, trừ những gia đình thực sự nghèo khó, đa số đều xem thường người dân quê.
Nhưng cậu thì không.
Tuổi thơ của cậu gắn liền với làng quê. Mẹ mất sớm, cha cũng qua đời khi cậu còn nhỏ, đến giờ Đại Vĩ thậm chí không còn nhớ rõ mặt mũi cha mẹ ruột. Nhưng cuộc sống nông thôn với cậu không xa lạ.
Cậu bước vào rừng, đi cho đến khi không còn thấy nhà tập thể nữa, mới đặt hành lý xuống, đưa tay đặt lên vai áo –

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play