Khi ấy, Đại Vĩ nghiêm túc ghi nhớ lời mẹ dặn.
Sau khi trò chuyện thêm vài câu, cậu cúp máy, rồi đi nhận bưu phẩm.
Bưu phẩm rất lớn, có rất nhiều đồ đạc, khiến ánh mắt của không ít người dõi theo cậu trên đường về.
Đại Vỹ nhanh chóng quay lại chỗ xe bò đậu, vừa thở phào nhẹ nhõm thì nghe bà thím reo lên: “Trời đất ơi, nhà cậu gửi gì mà hai gói to thế này?”
Đại Vĩ lịch sự đáp: “Bông vải thôi ạ. Ở đây mùa đông lạnh mà.”
Nhà máy chế biến đồ ăn nhẹ kia hiện chưa chắc đã tuyển thêm người, nên ít nhất cậu phải ở lại đây nửa năm, mà lâu hơn thì chưa biết.
Trong nhà sợ cậu chịu lạnh, liền gửi đến hơn chục cân bông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT