Kiều Ngọc thì khác.
Cô có thể nói không ngừng từ sáng đến tối, tự mình kể chuyện cũng chẳng thấy chán.
Dù ông nội giờ đây sức khỏe yếu, ít trò chuyện, nhưng chỉ cần ông mở lời, cô sẽ ngay lập tức hào hứng, khiến không khí căn phòng nhỏ bé, tối tăm bỗng trở nên ấm áp, nhộn nhịp như có cả một đám đông.
Chỉ đến khi Kiều Ngọc rời đi, ông nội mới ngồi ngắm quanh căn phòng, ôm lấy mấy bức ảnh và nằm trên giường.
Ông mơ một giấc mơ đẹp suốt cả đêm.
Trong giấc mơ, những lời Kiều Ngọc kể ban ngày hiện ra thành những hình ảnh sống động.
Sáng hôm sau, tinh thần ông dường như có chút khởi sắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play