Ánh mắt của Tiểu Kim Ngư thậm chí còn không buồn nhìn anh cả, lập tức chạy đến chỗ bé Xuân Chi, chăm chú ngắm nhìn. Nụ cười của cô bé ngày càng lớn hơn:
“Cháu là cháu gái của cô sao?”
Chu Quân đặt Xuân Chi xuống đất.
Xuân Chi vì được bà ngoại và mẹ nuông chiều, nên dù đã ba tuổi vẫn đi đứng xiêu xiêu vẹo vẹo.
Thấy bé sắp ngã, Tiểu Kim Ngư nhanh chóng chạy tới đỡ.
Xuân Chi lập tức nhoẻn miệng cười, để lộ hai chiếc răng nhỏ xíu, gọi: “Cô út!”
“Ê——!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play