Kỳ lạ là, trong phút chốc, lòng Chu Nhị Muội lại yên bình đến lạ.
Dường như, nếu được xuất hiện trong cùng một bức tranh, cũng không sao cả.
Đại Vĩ quan sát cô ấy hồi lâu, mới hỏi: “Được không?”
“Cái gì cơ?”
“Anh vẽ em vào tranh.”
“Được.”
Đại Vĩ nhếch môi cười: “Hiếm thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT