Ngoài khung cửa sổ, phong cảnh nhòe nhoẹt dần trở nên rõ ràng. Trong tia nắng vàng nhẹ, những bụi nhỏ lơ lửng từ từ hạ xuống, đáp vào lòng bàn tay cô đang giơ lên.
“Mẹ ơi...”
“Ừ? Sao thế?”
“Nói thật, món này đúng là khó ăn thật, nhưng hiệu quả rất tốt.”
Yến Tử khen rất thật tâm, nhưng quay lại liền đối diện vẻ mặt sa sầm của Kiều Ngọc.
Cô ấy ngẫm nghĩ một lúc rồi sửa lời: “Tốt đi… cũng không khó ăn đến thế đâu.”
“Mẹ không cần con khen gượng gạo làm gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play