Kiều Ngọc vừa nằm xuống đã ngủ ngay, sau đó là tiếng ngáy đều đều vang lên.
Tiểu Kim Ngư chẳng lấy làm lạ, vì từ nhỏ cô bé đã quen với tiếng ngáy như một bản giao hưởng của bố mẹ. Trước đây, tiếng ngáy còn cách vài phòng, giờ lại ngay bên cạnh, cũng coi như bớt được tiếng ngáy của bố, đỡ khổ hơn chút.
Các anh của cô bé từng kể rằng, những năm khó khăn, mẹ ăn ít, phần lớn lương thực nhường cho các anh trai. Bố cũng từng nói, mẹ vốn ngáy rất nhẹ.
Mấy năm gần đây, mẹ ăn khỏe hơn, tiếng ngáy cũng lớn hơn.
Nhưng mà, mẹ từng ăn ít? Phần lớn lương thực nhường cho các anh trai?
Trong chuyện này, chắc chắn có uẩn khúc! Nhất định phải có!
Mang theo sự nghi hoặc lớn, Tiểu Kim Ngư chìm vào giấc ngủ sâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT