Nếu không có Chu Trạch An chịu nhận nuôi, họ đã sớm chết đói tại quê nhà. Nếu không có Kiều Ngọc công nhận họ, liệu cả hai có được như bây giờ?
Họ tôn thờ người cha hy sinh vì đất nước, kính trọng Kiều Ngọc và Chu Trạch An, nhưng tuyệt đối không thể chấp nhận con người máu lạnh đầy tội lỗi này!
Kể từ khi bà ta ôm tiền bồi thường mà rời đi, họ đã coi như trả xong cái ân sinh thành rồi.
Vậy nên, Chu Vũ không chút rung động, chỉ cảm thấy lỗ tai và mắt mình như bị làm bẩn.
“Bà là ai?”
Dương Nhậm Lệ đang định nhào đến ôm lấy Chu Vũ, động tác khựng lại giữa chừng.
Bà ta gượng gạo nở nụ cười: “Tiểu Vũ, mẹ là mẹ của con mà...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play