Hai mươi phút sau.
Kiều Ngọc tặc lưỡi: "Mẹ đã nói mà, Đại Vĩ đúng là kiểu "nhân bánh bao nhân mè đen". May mà năm xưa lấy ba mấy đứa, mẹ lôi thằng bé theo luôn, chứ không giờ xã hội này có khi lại thêm một kẻ cầm đầu băng đảng tội phạm."
Trong lòng cô, đây thật ra là một lời khen chân thành.
Chu Vũ: Thay mặt anh trai cảm ơn mẹ.
Thục Huệ mỉm cười: “Mẹ, mẹ định dặn con chuyện gì ấy nhỉ?”
À đúng rồi.
Kiều Ngọc nắm lấy tay Thục Huệ, nói: “Chu Vũ cái thằng ngốc này, hoặc là nếu bọn trẻ gặp chuyện gì khó xử, đừng ngại phiền mẹ với lão Chu. Tụi mẹ phấn đấu cả đời, cũng chỉ để làm chỗ dựa cho các con mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play