Trên giấy còn dặn, tuyệt đối đừng tìm hợp tác xã xin thư giới thiệu, nếu không chắc chắn sẽ bị nhà họ Trương gây khó dễ, rồi bị theo dõi. Đừng nói là đến Bắc Kinh ăn ngon uống sướng với chị gái, đến khi đó, không chết đói cũng may lắm rồi.
Kiều Ngọc thầm kinh ngạc trước sức chịu đựng của Kiều Diệu Tổ.
Nhìn xem, người mập đúng là khỏe, bao nhiêu mỡ tích tụ cũng không phải là vô ích.
Có thể lết được đến Bắc Kinh, đúng là minh chứng cho điều đó.
“Là cháu nói cho nó biết đúng không?” Ông Trương châm chọc.
Kiều Ngọc cũng ngưng cười, đáp: “Sao thế, ông cảm thấy cách làm của cháu không hợp lý?”
Ông Trương im lặng một lúc, rồi nghe giọng Kiều Ngọc cười lạnh lẽo: “Ông ạ, cháu đã chịu đựng hai vợ chồng đó bao nhiêu năm trời, ít nhất cũng phải để cho kẻ giả mạo kia nếm thử nỗi khổ mà cháu từng chịu chứ? Bọn họ có ngồi tù thì vẫn còn đứa con trai lo lắng cho mình đấy.
Nhân tiện cũng để cho con trai và con dâu của ông sáng mắt ra, nghĩ xem việc nhận con gái của kẻ thù sẽ mang đến hậu quả thế nào. Hay là ông cảm thấy cháu đã làm phiền sự bình yên của ông?”
“... Bình yên cái gì, ông đâu sống chung với bọn họ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play