Du Dương kéo Tịch Xung về phòng, tay run run đưa điện thoại, nói: "Hình như, hình như..."
Cậu chưa nói hết câu, Tịch Xung đã hiểu ra, vẻ mặt có chút kinh ngạc.
"Nghe nhanh đi." Du Dương nhét điện thoại vào tay anh, xác nhận Tịch Xung đã áp điện thoại vào tai mới xoay người ra khỏi phòng.
Đóng cửa lại, Du Dương ngồi trên ghế sofa, không hiểu sao lại thấy kích động, tim đập nhanh.
Cậu sờ ngực mình, nhắm mắt lại, lặng lẽ cầu nguyện, hy vọng ông trời cho Tịch Xung được trọn vẹn, nhất định đừng là niềm vui hão huyền.
Trận bóng kết thúc, đội mà Hạng Duy Đông cổ vũ đã thắng, anh ta được dịp cười nhạo bác Lý mặt đỏ bừng vì tức giận. Quay đầu lại, anh ta thấy Du Dương không biết từ lúc nào đã ngồi bên cạnh, làm anh ta giật hết cả mình.
"Mày từ đâu chui ra vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT