Trời quang mây tạnh sau cơn mưa, ánh nắng ấm áp xuyên qua song cửa sổ, rải trên sàn gác mái màu gỗ mộc.
Liễu Phạm khi say rượu lại có một vẻ mềm mại lạ kỳ, dường như cảm giác bí ẩn khó lường luôn bao quanh nàng đột nhiên biến mất, khiến nàng trở nên thuần túy và chân thật hơn đôi chút.
Ít nhất là vào khoảnh khắc Liễu Phạm dụi cằm thon nhọn vào đầu gối nàng như một chú mèo con, Tư Cảnh Ngọc cảm thấy mình cứng đờ người, nhất thời không thốt nên lời, chỉ biết ngây ngốc cúi đầu nhìn người phụ nữ tóc đen rối bù.
“Một mình chán thật đấy, em ở lại với tôi đi,” Lông mi Liễu Phạm ướt đẫm, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng nắm lấy chai rượu, tựa như một lữ khách lạc lối đã lâu trong đêm mưa, “Sau này mỗi sáng tôi mời em uống cà phê, còn có bánh kếp nữa, thế nào?”
Rượu mạnh hun đỏ gương mặt trắng nõn của Liễu Phạm, hơi thở của nàng xuyên qua lớp vải, phả vào mặt trong đùi của Tư Cảnh Ngọc, hơi ấm lan tỏa như cánh hoa cát cánh rơi vào hồ băng, chỉ cần sơ sẩy một chút là cánh hoa sẽ tan thành mảnh vụn.
Đứng trong bóng tối, đôi mắt Tư Cảnh Ngọc đen huyền và sâu thẳm, cô chậm rãi lặp lại những lời từ chối quen thuộc:
“Tôi không thích uống cà phê, mỗi ngày lại càng không cần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play