Tư Cảnh Ngọc đứng trong ánh nắng dịu dàng, trước mặt người phụ nữ xinh đẹp, lạnh lùng lại chỉnh tề mặc âu phục, chỉ vào cô, một hai nói muốn bao nuôi cô.
“Liễu tổng,” Bảo vệ hơi ngạc nhiên nói, “Trợ lý Chu nói rằng hôm nay ngài có một buổi tụ họp, không đi nữa sẽ không kịp rồi.”
Người phụ nữ nhẹ nhàng vén mái tóc đen xoăn bên tai, đôi mắt long lanh như nước chăm chú nhìn Tư Cảnh Ngọc, “Cô trông đẹp, tôi muốn bao nuôi cô.”
“Chị không nhận ra tôi hả?” Tư Cảnh Ngọc nhìn chằm chằm đôi mắt mơ màng của Liễu Phạm, trong lòng vô cùng khó hiểu.
Nghe thấy Tư Cảnh Ngọc nói chuyện với mình,  mắt hồ ly của người phụ nữ khẽ chớp, ẩn ý nói: “Sắp nhận ra rồi, có lẽ còn sẽ có nhận thức sâu sắc hơn.”
Nghe vậy, sự khó hiểu trong lòng Tư Cảnh Ngọc càng lớn hơn, nhân cách mới của Liễu Phạm không nhận ra mình, sẽ không phải âm mưu mới nào đó chứ.
Hơn nữa, rõ ràng trông y phục chỉnh tề, toàn thân trên dưới tràn đầy cảm giác vừa vặn của đồ cao cấp đặt làm riêng, tại sao nói chuyện lại tùy tiện như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play