- Hm? - Trong đầu Dương Tử Mi dường như có ý nghĩ gì đó đang dần dần hiển hiện, thế nhưng cô không thể xác định được nó là gì, chỉ cảm thấy một ý niệm mơ hồ mà thôi: - Lúc đó là ai ra lệnh đào hồ sen này thế?
- Đây là chuyện của cục xây dựng thành phố rồi. Nhưng hình như được nguyên thủ hồi đó phê chuẩn đặc biệt thì phải. – Gia Cát Nguyệt cười khổ nói: - Vì xây dựng công viên này mà các hộ vốn ở đây như bọn anh phải dời đi hết. Nhà cũ của anh thực ra ở ngay chỗ cửa vào này này.
- Phong thủy khu này không tệ lắm.
Dải đất gần cửa của công viên Long Trạch này có phong thủy cực kì tốt, rất thích hợp để làm chỗ ở. Người ở đây dù không sinh được con cháu nắm quyền nghiêng thiên hạ thì cũng là hạng người xuất sắc khác thường.
Cứ nhìn Gia Cát Nguyệt thì biết ngay thôi.
- Lúc ấy nhà các anh đồng ý di dời à?
Cả nhà họ Long chết thảm, Long Trục Thiên mất tích, đất nhà họ Long trở thành mảnh đất vô chủ, đương nhiên là được chính phủ trưng dụng một cách dễ dàng. Thế nhưng cư dân bốn phía đa số đều là gia tộc lớn có lịch sử hàng mấy trăm năm, việc bắt họ di dời hẳn là chẳng dễ gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play