- Là người. Nếu là hồ ly mà mọc được mái tóc dài thế này thì phải có linh lực cực mạnh, không thể bị người ta giam cầm như vậy. – Tuyết Hồ đáp.
- Em nghĩ bà ấy chính là người mẹ mất tích của Long Trục Thiên. – Dương Tử Mi vừa rót nguyên khí vào cơ thể người phụ nữ, vừa nói với Tuyết Hồ: - Nhưng không biết ai đã giam bà ấy ở đây, bao nhiêu năm không ăn không uống, không biết bà ấy làm sao mà sống được.
- Bà ấy ăn nhân sâm trăm năm để duy trì sự sống. Bên trong có một ít rễ sâm, có điều sắp hết rồi, nếu chúng ta vào muộn hơn chút nữa thì bà ấy sẽ chết.
Tuyết Hồ đi vào gian phòng nhỏ bốc mùi, lấy một đoạn rễ sâm ra cho Dương Tử Mi xem.
Khó trách tuy tuổi không còn trẻ nhưng da dẻ của bà vẫn mịn màng, thì ra là ăn nhân sâm để duy trì nguyên khí.
Dương Tử Mi lấy một mảnh tuyết liên khô trong nhẫn trữ vật đút vào miệng người phụ nữ, vừa làm vừa nói nhẹ nhàng:
- Dì ơi, dì ăn đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play