Dương Tử Mi cúi đầu, còn chưa cả dùng lưới liếm vết thương trên đầu Tuyết Hồ, mới chỉ để máu nhỏ giọt thồi mà đám thịt thối rữa kia đã lập tức liền lại, cuối cùng biến thành một đường sẹp giống như bị điện giật, sau đó thì không thay đổi gì nữa.
Dương Tử Mi vẫn đi liếm thử xem sao.
Vẫn không có gì thay đổi, cô liền buông Tuyết Hồ ra, vào nhà vệ sinh súc miệng,
Cô bước ra, thì thấy Tuyết Hồ đã hồi phục lại hình dạng con người: áo trắng như tuyết, vạt áy bay bay, mái tóc dài đen láy buông xuống, nhìn cô mỉm cười.
Một sự dịu dàng, ấm ấp hơn bao giờ hết hiện ra trong đôi mắt kia, chỉ cần nhìn một lần thôi cũng đủ khiến người khác như chết chìm.
Cái vết cháy đen đáng sợ trên đầu đã biến mất, chỉ còn lại một vết sẹo như vết điện giật xuất hiện trên chán của cậu. Điều đó không những không làm cậu ta trông xấu đi mà còn tăng thêm nét quyến rũ thần bí của một người đàn ông, khiến người khác rất muốn đưa tay sờ thử vết sẹo đó rồi hỏi cậu ta có đau hay không.
- Nha đầu…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play