Nụ cười xuất phát từ nội tâm như này, làm cho khuôn mặt trước nay vẫn luôn băng lãnh của Sadako, giống như bông hoa sen tuyết đang dần dần nở rộ, vô cùng tươi đẹp mĩ lệ, làm Tưởng Tư Lương nhìn đắm chìm trong đó.
Anh ta ngây ngốc nhìn cô, thì thào nói:
- Sadako, Sadako, sao em lại xinh như vậy, nụ cười sao lại đẹp như vậy? Anh thật sự rất hi vọng hàng ngày em đều cười như này, như vậy thế giới kia sẽ giống như muôn hoa đua nở khoe sắc khoe hương.
Anh ta không giỏi nói những lời tình tứ ngọt ngào, cũng không phải thi nhân, nhưng ở thời khắc này, lại nhờ nụ cười của Sadako mà xuất khẩu thành thơ, nói ra những lời vô cùng tình tứ.
Nhưng lời tình tứ này, lọt vào tai người khác sẽ làm cho người ta cảm thấy nổi hết da gà.
Nhưng, ở trong con mắt của tình nhân, lại như những vần thơ lời hay ý đẹp, nghe thế nào cũng không thấy chán.
Nghe những lời này của anh, nụ cười của Sadako càng thấy vui hơn, thậm chí còn phát ra tiếng cười giống như tiếng chuông bạc vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT