Đi vào phòng, nhìn thấy chiếc áo khoác màu đen của Long Trục Thiên ở trên giường, nước mắt Dương Tử Mi không kìm được chảy ra.
- Thật là đồ xấu xa! Đồ xấu xa! Đồ xấu xa!
- Vì sao lúc nào cũng đi vội vã như vậy? Vì sao không chịu ở lâu thêm một chút?
Nếu ngày mai đi, cô cũng sẽ không tức giận như vậy.
- Meo meo… - Tiếng kêu của con mèo đen đánh bay sự bực tức của cô. Cô vươn tay cầm lấy chiếc áo của Long Trục Thiên, vội vàng chạy đến trước giường của sư phụ.
Sư phụ vẫn lẳng lặng nhắm mắt nằm như cũ, giống như là người đã rất mệt mỏi, ngủ một giấc thật dài.
Cô bắt mạch cho sư phụ, mạch đập của người vẫn như thường, chỉ là hồn phách bị mất tích kia vẫn chưa thể tìm về được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT