Khi Sở Mính suy nghĩ rất nhiều, một bóng người tiên phong đạo cốt, tóc bạc

mày trắng xuất hiện ở trước mặt nàng.

Đó chính là đại trưởng lão Tàng Kinh lâu Vương Bạch Mi.

“Sở Mính?” Hắn chắp tay sau lưng, nhìn Sở Mính với ánh mắt lạnh lẽo: “Ngươi

đến đây để làm gì?”

Sở MÍnh cố gắng đè căng thẳng trong lòng, cung kính thi lễ: “Bẩm đại trưởng

lão! Đệ tử là Huyết Nhai dự bị, mà tu vị và công huân đều đã đầy đủ, cho nên

đến đây để đổi thức thứ nhất của Thần Ý Xúc Tử Đao.”

Lục Loạn Ly vẫn đang tập trung và nghiền ngẫm, nghe thấy lời này thì liếc mắt

nhìn về phía Sở Mính.

Vương Bạch Mi thì lại quan sát Sở Mính một chút, trong mắt hiện lên một vệt

kinh ngạc.

Không ngờ Sở Mính này cũng đã thăng cấp tam phẩm hạ rồi!

Nhưng mà hơn một năm trước, nữ tử này chỉ mới là ngũ phẩm thượng thôi!

Kinh Tây Sở thị và triều đình rốt cuộc đã đầu tư bao nhiêu tài nguyên lên người

nữ tử này?

“Thì ra là như vậy!”

Sắc mặt Vương Bạch Mi vẫn lạnh lùng như cũ: “Dựa theo môn quy, ngươi bây

giờ có thể đổi chiêu này. Nhưng tình huống của người đặc thù, nhất định phải

xử lý đặc thù…”

Hắn vung tay áo lên, lấy ra một quyển trục màu trắng tràn ngập văn tự: “Trước

khi đổi đao quyết, ngươi cần ký phần Thần khế này.”

Lục Loạn Ly nghe vậy thì nhíu mày, ánh mắt hơi khó hiểu.

Nhưng nàng vẫn cố nhịn xuống.

Nàng tin tưởng chư vị đại trưởng lão và thái thượng trưởng lão, bọn họ chắc

chắn sẽ không làm việc không có lý trí.

Vương Bạch Mi làm như vậy, nhất định là có nguyên do.

Sở Mính nhìn quyển trục một chút, nàng cũng cau mày liễu, trong lòng sinh sôi

lửa giận.

Sở Hi Thanh lại không có đãi ngộ như vậy!

Trên Thần khế này có rất nhiều văn tự, nhiều đến hơn 30 cái điều khoản, hơn

một nghìn văn tự.

Mục đích chính là đảm bảo Sở MÍnh không thể dùng bất kỳ hình thức nào để

truyền Thần Ý Đao Tâm cho người khác.

Ngoài ra, Thần khế còn được 14 vị thuật sư nhất phẩm bố trí chú pháp mạnh

mẽ.

Một khi Sở Mính muốn truyền chiêu thức này cho người khác, hoặc là phản bội

Vô Tướng thần tông, vậy nàng sẽ trực tiếp lãng quên tất cả Nhai Tí Đao.

Sở Mính lập tức yên tâm.

Nàng cũng không nói gì cả, trực tiếp ký tên và ấn dấu tay lên Thần khế.

Sở Mính tu hành trong Vô Tướng thần tông gần ba năm, cũng đã trưởng thành

rất nhiều.

Nàng biết mình nói gì cũng vô dụng.

Thân phận của mình quả thực là rất có vấn đề.

Nàng là người thân của Kiến Nguyên đế, có liên hệ chặt chẽ với triều đình.

Mà bây giờ, Vô Tướng thần tông và triều đình càng ngày càng xa cách, gần như

đã công khai là địch.

Đổi thành bản thân nàng, nàng cũng không thể không có phòng bị, thậm chí còn

sẽ làm quá đáng hơn.

Sở Mính cũng không ngại ký phần Thần khế này.

Nàng tạm thời không có ý định phản bội Vô Tướng thần tông, mục đích đổi

Thần Ý Đao Tâm cũng chỉ là vì đối kháng với Sở Hi Thanh.

Chỉ có Thần Ý Xúc Tử Đao mới có thể giúp nàng và Kinh Tây Sở thị sống tiếp,

thậm chí tại một ngày nào đó trong tương lai, còn có thể báo thù tên tạp chủng

kia.

“Đi thôi!”

Vương Bạch Mi cẩn thận giám định Thần khế, sau đó mới vung tay áo lên: “Có

điều, công huân của ngươi chỉ đủ quan sát trang thứ nhất trong mười canh giờ

thôi.”

Sở Mính vui mừng khôn nguôi, không tự chủ được mà nở nụ cười.

Nàng rất sợ lãng phí thời gian, lập tức lắc mình đến giá sách phía bắc, cầm

quyển ‘Thần Ý Xúc Tử Đao’ kia lên.

Sở Mính phát hiện mình chỉ có thể xem nội dung của trang đầu tiên, nhưng chỉ

đồ họa và văn tự của trang này, cũng làm cho đầu của nàng như bị búa tạ nện

vào rồi.

Tuy nhiên, nàng đã có chuẩn bị từ trước, liền nuốt một viên đan dược màu đỏ

thắm vào bụng.

Theo đan dược phát huy tác dụng, Sở Mính phát hiện ý thức của mình trở nên

cực kỳ nhạy cảm.

Những đồ án phức tạp và loằng ngoằng trên sách, cũng trở nên đơn giản hơn.

Nàng dùng toàn bộ tinh thần để nghiên cứu, thời gian bất giác trôi qua, mãi đến

khi Vương Bạch Mi ho nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói: “Đã hết giờ! Sở Mính,

ngươi có thể đi ra ngoài.”

Ánh mắt Sở Mính tràn đầy không cam lòng và không nỡ, nhưng vẫn nghe lời

thả sách xuống.

Trong lòng nàng lại mừng như điên, nàng đã lý giải được bảy phần của một

thức Thần Ý Đao Tâm này, cũng ghi nhớ ba phần mười còn lại rồi.

Chỉ cần nghiên cứu xong xuôi, sau đó tu luyện theo chỉ dẫn, trong vòng ba

tháng nhất định có thể học xong Thần Ý Đao Tâm.

Mà sau khi Sở Mính vừa mới rời khỏi tầng chín, Vương Bạch Mi lại ‘chậc

chậc’ hai tiếng: “Bọn họ đúng là chịu bỏ vốn liếng, thế mà lại cho nàng một

viên Cửu Khiếu Minh Tâm Đan, thứ này có giá trị liên thành đấy.”

Lục Loạn Ly ở bên cạnh lại nhìn hắn với vẻ khó hiểu: “Đại trưởng lão, ta không

hiểu vì sao lại cho phép nữ tử này tu luyện Thần Ý Đao Tâm?”

Tuy nói tông môn vô cùng coi trọng quy củ, vẫn thủ vững tín nghĩa, nhưng mà

nếu mấy người Vương Bạch Mi không muốn Sở Mính tu luyện Thần Ý Đao

Tâm, thì bọn họ có rất nhiều biện pháp ngăn cản Sở Mính mà không vi phạm

môn quy

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play