Tịch Thiên Minh cười rất hòa nhã: “Bà Lục cứ yên tâm, cháu chỉ nhìn một chút thôi, tuyệt đối sẽ không quấy rầy Vân Tịch. Cháu cũng là người trong quân đội mà ra, những cảnh tượng đáng sợ hơn cũng từng thấy qua, không dễ bị hoảng sợ đâu, càng không ảnh hưởng gì đến việc trị liệu của cô ấy.”
Dù gì thì Tịch Thiên Minh cũng là cháu đích tôn của Tịch gia, thân phận và địa vị vốn có sức nặng. Thêm vào đó, cách nói chuyện lại rất lễ phép, khéo léo khiến người nghe khó mà từ chối được.
Hơn nữa, chuyện ở đây cũng không phải bí mật gì quá lớn. Người nhà Vinh gia đều có mặt, một số người tò mò cũng đã đi vòng ra sân sau để xem tình hình.
Đám người đó đều là chỗ thân quen lâu năm với Lục gia, nên bà cụ Lục cũng không tiện cản lại.
Tịch Thiên Minh lại nói thêm vài lời nữa, vừa đúng mực, vừa chân thành, thái độ trước sau vẫn rất nhã nhặn. Cuối cùng, bà cụ Lục chỉ biết thở dài gật đầu: “Thôi được rồi! Cháu cứ đi xem một chút cũng được. Đám thanh niên bây giờ đúng là nhiều chuyện ghê! Nhưng nhớ kỹ, đứng xa mà nhìn thôi, đừng quấy rầy Vân Tịch nhà ta đấy!”
Tịch Thiên Minh đồng ý ngay lập tức.
Từ phòng khách đi ra hậu viện Lục gia, trong viện không có ai cả. Lúc Cố Vân Tịch đang trị liệu cho Vinh Uy, cửa phòng cũng không đóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT