Cố Vân Tịch nhìn cậu nhóc, trong lòng cảm thấy buồn cười, đứa trẻ này... thật sự quá chín chắn so với tuổi rồi!
Đường Phong nghiêm túc nói: “Đường gia hiện tại không có người thừa kế, giờ bọn họ muốn nhận em về, vậy chẳng phải em chính là người kế thừa Đường gia sao? Chị có ơn với em, Đường gia chắc chắn sẽ cảm kích chị.”
“Đường gia lợi hại như thế, vừa hay có thể dựa vào làm chỗ dựa cho chị! Lục gia thì địa vị cao, nhưng chị lại không có bối cảnh gì rõ ràng, sau này dù có gả vào, cũng chưa chắc không bị người ta ức hiếp. Em làm chỗ dựa cho chị, không tốt hơn sao?”
Nói rồi, Đường Phong bước đến trước mặt Cố Vân Tịch, chân thành nhìn cô, nói tiếp: “Chị Cố, từ lúc đến đế đô, người duy nhất em thật sự tin tưởng chính là chị. Thân phận của em rất nhạy cảm, xung quanh đều là nguy hiểm. Khi đó, ngay cả chú Lục em cũng không dám hoàn toàn tin tưởng, sợ người lớn sẽ xem em chỉ là một đứa con nít, không thèm nghe lời em nói.”
“Còn nữa, là vì mẹ em... Mẹ từng nói với em, thân phận của bà trong mắt những người sống trong đại viện này là thứ không thể để lộ. Năm đó cũng vì thân phận đó, mẹ và ba mới không thể ở bên nhau, gian nan trắc trở như vậy. Bà còn từng lo nếu chú Lục biết thân phận của bà, sẽ ảnh hưởng đến em.”
“Còn có Đường Lạc, và cả Đường gia kia nữa. Qua bao nhiêu năm như thế, mẹ cũng không dám chắc chú Lục sẽ nhìn bọn họ thế nào. Nhỡ đâu Đường Lạc và chú Lục đã quen biết nhiều năm, có lợi ích ràng buộc, nếu chú Lục không tin em, mà Đường Lạc thật sự muốn giết em thì sao bây giờ?”
Đường Phong ngẩng đầu nhìn Cố Vân Tịch, trong mắt lộ ra vẻ kiên định lẫn nghiêm túc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play