Cố Vân Tịch không lên tiếng.

Mặt Giang Hiểu Nhu lập tức sùng bái, mở miệng: “Trời ơi! Lộ lộ, cậu quá tốt đi, cậu có việc gì không? hay là người bạn trai lợi hại kia cho?”

Người bạn trai Lưu Huy kia vẫn là niềm kiêu ngạo lớn nhất của Dương Lộ, gần đây Giang Hiểu Nhu nhận được không ít thứ tốt ở chỗ Dương Lộ, đã biết sở thích của Dương Lộ cho nên ở trước mặt cô ta không ngừng tâng bốc Lưu Huy!

Mặt Dương Lộ quả nhiên lộ ra nụ cười đắc ý: “Đương nhiên là anh ấy cho, nếu không tớ vẫn còn ở trong trường, làm gì có bản lĩnh lớn như vậy!”

“Thật hả!” Giang Hiểu Nhu kinh ngạc lấy tay che miệng, mặt đầy mập mờ: “Có thể nói đó là công việc gì không? Nếu có thể giới thiệu cho Vân Tịch được thì chắc công việc của cậu tốt hơn chứ?”

“A không đúng! cậu là Thiếu phu nhân thì cần gì làm việc?”

Nghe lời này khiến Dương Lộ cảm thấy thư thái!

“Với gia cảnh Lưu gia, quả thật tớ không cần phải làm việc, nhưng không làm gì tớ cũng thấy nhàm chán! Gần đây tìm một vài chuyện làm chơi chơi một chút, tớ phải vào đoàn làm phim đóng phim cùng với Diệp Hoa Thanh!”

Lời này vừa nói ra khiến toàn bộ người trong phòng ký túc xá kinh ngạc!

Diệp Hoa Thanh sao!

Đó là nữ thần đó!

Cố Vân Tịch nhướn mày lên, Diệp Hoa Thanh sao?

Không phải chứ?

Bỗng nhiên cô có dự cảm xấu!

Quả nhiên tiếp theo Dương Lộ lại nói: “Chính là Diệp Hoa Thanh, đạo diễn Chu Dương các cậu có nghe nói chứ! Gần đây ông ấy đang quay bộ phim “Hạ Mộng Phồn Hoa”, Diệp Hoa Thanh là nữ chính, bộ phim này Lưu gia có đầu tư, tớ nói muốn có một vai trong đoàn phim chơi một chút!”

Ghen tị trong mắt Giang Hiểu Nhu tràn ra ngoài, hai tay không ngừng vặn chăn, trên mặt lộ ra nụ cười cả kinh nói: “Trời ơi! Lộ Lộ, cậu thật là hạnh phúc, bạn trai cậu thật lợi hại nha, có thể quay phim cùng Diệp Hoa Thanh, Lộ Lộ, nói không chừng cậu sẽ nổi tiếng đó! Thành đại minh tinh thì cái gì cũng có!”

“Đến lúc đó, ra cửa có xe sang, bên cạnh người thành công có đội ngũ phục vụ, các loại phát ngôn đều được người ta đưa đến, tùy tiện đi trước ống kính cũng đã được mấy triệu!”

“Lộ Lộ, cậu sẽ rất nhanh trở thành phú bà nha!”

Bị Giang Hiểu Nhu tâng bốc như vậy, ngay cả Lưu Lệ vẫn im lặng ngồi một bên cũng không nhịn được bắt đầu thảo luận với Giang Hiểu Nhu. 

Đại minh tinh!

Đúng là rất nhiều người đều muốn!

Trong mắt rất nhiều người, làm minh tinh là kiếm tiền dễ dàng nhất, không cần làm gì chỉ cần đi đi lại lại trước ống kính là đã kiếm được mấy chục triệu hoặc trăm triệu!

Mỗi ngày chỉ cần ăn mặc xinh đẹp để người khác chụp là được!

Cố Vân Tịch âm thầm liếc mắt!

Đại minh tinh kiếm tiền so với người bình thường quả thực dễ dàng hơn nhiều, điều không dễ dàng chính là quá trình trở thành đại minh tinh!

Thật ra, các trong tất cả các nghề nghiệp, chỉ cần đứng đầu thì kiếm tiền cũng dễ dàng!

Nghề điện ảnh và truyền hình cũng vậy, hàng triệu hàng vạn người khắp cả nước cũng không thấy người thu nhập tùy tiện hơn trăm triệu, những người có thu nhập cao đều là mấy người có danh tiếng vô cùng lớn.

Nghe Giang Hiểu Nhu nói vậy, Dương Lộ tràn đầy hy vọng, tưởng tượng tương lai mình xinh đẹp gọn gàng được vạn chúng ngưỡng mộ.

Nói một lúc, Dương Lộ quay đầu nhìn về phía Cố Vân Tịch nở nụ cười đắc ý: “Vân Tịch, sao cậu không nói gì? Có phải kinh ngạc lắm không? Có muốn tớ nói với đoàn phim giúp cậu tìm một công việc không? Đến đó làm trợ lý chạy vạt cũng được, tiền lương rất cao đó!”

Khóe miệng Cố Vân Tịch giật giật!

“Không cần, mình tớ có thể giải quyết!”

Thật không muốn nói chuyện với mấy cô gái ngốc nghếch rảnh rỗi này, Cố Vân Tịch leo lên giường nghỉ ngơi. 

Lúc này điện thoại thông báo!

Cố Vân Tịch nhìn một cái, mới thấy Tưởng Hân Lôi gửi tin nhắn trong nhóm chat, trong nhóm chỉ có cô, Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi ba người!

Tưởng Hân Lôi nhắn: “Vân Tịch đừng nghe bọn họ, gần đây Dương Lộ có chút khoa chương, Lưu Huy gì đó tớ biết, trong giới là hoa hoa công tử không làm được trò chống gì. Nhìn bộ dáng kia của Dương Lộ không nếm chút khổ, cô ta sẽ không tỉnh ngộ.”

Cố Vân Tịch không nói gì, Lưu Huy kia, lần đầu tiên cô nhìn thấy đã biết không phải dạng tốt lành gì, chỉ là Tưởng Hân Lôi nói đúng, Dương Lộ không nếm chút khổ cô ta sẽ không tỉnh ngộ.”

Hơn nữa, cô cũng không thích Dương Lộ!

Cô không đắc tội cô ta nhưng cô ta khắp nơi kiếm chuyện với cô, nói xấu cô cả ngoài sáng lẫn trong tối. Cố Vân Tịch cảm thấy cô không kiếm chuyện với Dương Lộ là tốt, càng không nên nhắc nhở cô ta!

Con đường cô ta chọn, người khác không nên xen vào!

Hơn nữa cho dù cô nhắc nhở, Dương Lộ cũng sẽ không tin!

Chuyện liên quan đến Dương Lộ, Cố Vân Tịch không muốn nhiều lời.

Tưởng Hân Lôi để ý thấy Cố Vân Tịch không muốn nhiều lời thì cũng không nói nữa.

Tưởng Hân Lôi: “Vân Tịch, cậu có thể tiết lộ cho bọn tớ biết cậu đang làm gì không? Tớ cảm thấy như cậu đang làm chuyện gì lớn lắm đó! Có thể cho bọn tớ ôm đùi không?”

Lương Đầu: “Đúng đúng đúng! Còn tớ nữa còn tớ nữa!”

Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Sao lại cảm thấy như vậy?”

Tưởng Hân Lôi: “Tớ cũng không biết, có thể là trực giác đi, tớ luôn cảm thấy cậu không giống với những đứa trẻ khác!”

“Có chút giống với Tần Mạc, còn có Diệp Cẩn. Nhất là Tần Mạc, trên người Tần Mạc cũng có cảm giác này.”

Cố Vân Tịch: “Cảm giác của cậu rất chính xác!”

Tưởng Hân Lôi: “A! Cậu đang thừa nhận sao? Đúng là đang làm chuyện lớn sao? Nói nhanh lên, đang làm gì vậy?”

Cố Vân Tịch: “Tớ đang học diễn, dạo này cũng đang làm việc ở đoàn phim, trước đó đã quay một nửa phân cảnh rồi, chắc sẽ nhanh được tuyên truyền thôi, tạm thời không thể nói cụ thể cho các cậu biết được, đến lúc đó sẽ cho các cậu bất ngờ!”

Lương Đầu: “Hỏi nhỏ một câu, cậu có ở cùng đoàn phim với Dương Lộ không?”

Cố Vân Tịch: “...”

Tưởng Hân Lôi: “Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?”

Cố Vân Tịch: “Rốt cuộc Dương Lộ làm thế nào để được vào đoàn phim thì tớ không biết, đúng là Diệp Hoa Thanh đóng chính trong “Hạ Mộng Phồn Hoa”.”

Tưởng Hân Lôi: “...”

Lương Đầu: “...”

Một lúc lâu không ai nhắn gì nữa, lát sau Tưởng Hân Lôi nhắn một tin: “Mấy ngày vừa rồi cậu vẫn quay phim sao? Hơn nữa quay được một nửa rồi?”

Cố Vân Tịch: “Ừ!”

Tưởng Hân Lôi: “Lưu Huy của Lưu gia tớ cũng biết một chút, coi như anh ta sắp xếp cho Dương Lộ, tớ đoán cũng không phải nhân vật gì quan trọng, Dương Lộ ở đây như cá gặp nước, còn nói muốn tìm cho cậu một chân chạy vặt.”

“Mấy ngày vừa rồi cậu vẫn đang quay phim, mà còn quay được một nửa rồi, nếu là một vai phụ cũng là một vai phụ quan trọng chứ?”

Cố Vân Tịch: “Ừ!”

Nữ số hai đúng là một vai phụ quan trọng!

Lương Đầu: “Lại hỏi nhỏ một câu, lỡ như Lưu Huy chỉ cho Dương Lộ một vai tiểu nha hoàn hoặc là nhân vật qua đường nào đó, cô ta đến đoàn phim thấy Vân Tịch cậu như vậy có tức chết hay không?”

Cố Vân Tịch: “...”

Tưởng Hân Lôi: “Có thể nha!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play