Triệu Kim Phượng dụi dụi mắt, lại dụi dụi mắt, xoay người lảo đảo đi về.
“A Nương!” Lý Nham tiến lên ôm lấy chân Triệu Kim Phượng, bật khóc nói, “Đúng vậy, con còn sống, con còn sống trở về. Con xin lỗi, con xin lỗi... con lừa gạt cha mẹ, năm đó con không chết...”
Trái tim Triệu Kim Phượng như tan nát, nếu đây là giấc mộng, để cho bà tỉnh lại trễ chút đi.
Quay người lại, Triệu Kim Phượng ôm lấy con trai, vỗ vỗ vai ông ấy nói: “Con là một cậu nhóc hư hỏng, con làm sao bỏ lại mẹ mà đi, nhiều năm như vậy, cũng không trở về nhìn mẹ một cái, con gái con mẹ nuôi lớn như vậy, cho đến khi kết hôn, cũng chưa từng thấy cha ruột một lần, con tới đưa một giấc mộng cũng được...”
Lí Trường Hà đứng thẳng, nhìn, nghe, Tống Du cảm thấy không đúng, vội vàng vài bước lên bậc thang, vừa đứng gần, người đã ngã xuống.
Cũng may người không có việc gì, hãm trong chốc lát người đã tỉnh.
Đoàn người không dám dừng lại ở cửa, sợ ông bà cụ lại bị cảm lạnh, nhanh chóng vào phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT