Một màn trò cười rốt cuộc cũng kết thúc. Trong tộc người dù không cam lòng, nhưng ai cũng hiểu rõ, nếu chọc giận Giang Cảnh Nguyên, hắn sẽ rời khỏi làng chài Giang Gia, hơn nữa còn mang hết những thứ cha hắn để lại trong thôn thu hồi sạch.
Lại thêm tộc trưởng ra mặt gây áp lực, dù không phục, họ cũng không dám biểu lộ ra ngoài.
Nhìn thấy một đám người rời khỏi từ đường nhà họ Giang để đến trước mặt Giang Viễn Mậu quỳ xuống nhận sai, cuối cùng Giang Cảnh Nguyên cũng thở phào nhẹ nhõm, cơn tức trong lòng cũng tiêu tan không ít.
Từ Thủy Chu vội ném cái cuốc trong tay xuống đất, lè lưỡi vừa rồi thật sự bị dọa sợ. Tinh thần căng thẳng đến cực điểm, sợ ca Cảnh Nguyên xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Một chút không cẩn thận còn cắn phải đầu lưỡi, mà cũng không hay biết.
Nhưng mà ca Cảnh Nguyên thật sự lợi hại quá, khí thế vừa rồi đúng là quá ngầu, cậu học thế nào cũng không theo kịp.
“Ngoại gia gia, sao ông lại tới đây?”
Giang Cảnh Nguyên mời Trần Ngọc Hoằng vào nhà trong, rót ly trà rồi hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT