Ngày hôm sau, Giang Cảnh Nguyên liền đến xem thử tiệm sách. Không thể không nói, người xưa thật biết cách xây phòng ốc, nhất là ở những nơi việc đọc sách thịnh hành, tiệm sách nơi này quả thật cũng được xem là khá khang trang, cao cấp.
Tòa nhà có hai tầng lầu, tuy không được xây dựng quá tinh xảo nhưng phía sau lại tựa sát dòng sông, đứng trên lầu nhìn ra ngoài, có thể cảm nhận được phong vị nhã nhặn của vùng sông nước Giang Nam.
Nếu thêm vào hai cái ghế dựa, bày một cái bàn trà, ngồi trên lầu đọc sách thì càng thêm thư thái.
Thế nhưng, chủ nhân trước đó lại không được nhàn rỗi như Giang Cảnh Nguyên. Tầng dưới được sửa thành mặt bằng buôn bán, còn tầng trên thì tận dụng làm kho chứa sách, chất đầy khắp nơi, phá hỏng bố cục của tầng lầu.
Phía sau tầng lầu là một sân nhỏ, vốn là chỗ ở của mấy người làm trong tiệm. Sau khi Ngô Quế Thừa bị bắt, những người này bị liên lụy, sợ hãi mà bỏ đi hết.
Chỉ còn lại chưởng quầy cũ, họ Dương, tên là Vạn Thư. Cái tên này cũng không phụ với nghề làm sách của ông.
“Chưởng quầy, ta thấy trong tiệm mấy người làm đều bỏ đi hết, sao chỉ có một mình ông ở lại?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play