‘Forest Oxygen Bar’ tốn rất nhiều tiền để xây dựng, đồng thời còn có các loại thuốc tốn rất nhiều nguồn lực y tế để tạo ra, tất cả thế nhưng đều không hiệu quả bằng vườn bách thảo này.
Phó Vân Trạch bắt đầu có chút mong chờ rừng trúc mà Phan Hằng nhắc đến…
“Anh có muốn đi thuyền không?”
Diệp Hàm đưa họ đến hồ nhân tạo, chiêm ngưỡng phiến lá sen vua khổng lồ có đường kính hơn 3 mét ở cự ly gần, sau đó lên tiếng hỏi.
Hiện tại trong vườn bách thảo không có ai khác ngoài bọn họ, không cần phải xếp hàng, đồng thời lại còn có “người hướng dẫn độc quyền” Diệp Hàm đi cùng, có thể nói là đã tiết kiệm rất nhiều thời gian, bây giờ mới 6 giờ 30 phút, cho dù muốn tham quan toàn bộ vườn bách thảo thì cũng dư dả.
Diệp Hàm nhìn về phía người chèo thuyền vẫn đang đợi ở bên cạnh bến thuyền.
Nếu không muốn đi thuyền, cô sẽ cho đối phương về nhà sớm để họ không phải chờ đợi một cách vô ích.
“Ừm, có thể thử.”
Nhìn vào đôi mắt trong veo của cô gái, Phó Vân Trạch vô thức đồng ý.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT