Qua làn nước trong vắt, anh nhìn thấy những loài thực vật thủy sinh đung đưa và những đàn cá koi bơi lội thoải mái bên dưới, vảy sáng lấp lánh như những viên đá quý đầy màu sắc.
“Phía trước chính là hồ sen”.
Diệp Hàm đứng dậy, vén rèm cuốn đi tới mũi thuyền, sau đó quay người, trong giọng nói mang theo ý cười:
“Anh có muốn ra ngoài nhìn xem không? Đừng lo lắng, rất an toàn.”
Trải qua cảnh tượng vừa rồi, cảm giác xa cách và lạnh lẽo quẩn quanh Phó Vân Trạch đột nhiên tiêu tan đi rất nhiều, anh không còn giống như một bức tượng được trông giữ cẩn thận mà đã trở nên sống động hơn.
Không kể đến thân phận, địa vị và của cải thì anh cũng là con người, và có đủ những cảm xúc vui, buồn, tức giận của một con người bình thường.
Điều đó cũng khiến bầu không khí giữa hai người trở nên hài hòa hơn rất nhiều.
“Được.”
Phó Vân Trạch vừa định đứng thẳng dậy, lại đột nhiên cảm thấy một trận đau đầu choáng váng, anh lại ngã ngồi xuống khoang thuyền.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT