"Ngươi nhìn cái gì mà nhìn! Trước mặt muội muội ta lại dám vô lễ như thế, còn dám nhìn ta chằm chằm, có tin ta móc mắt ngươi ra không?"
Tô Mộ Tình thấy Lý Hạo nhìn chằm chằm không kiêng dè thì vừa xấu hổ vừa giận, lập tức quát lên.
Lý Hạo lúc này mới hoàn hồn lại. Nàng đang mặc váy lam sắc như ánh trăng, nhẹ nhàng lay động theo làn gió thoảng trong điện, như thể vừa bước ra từ quán trà hôm đó. Trong cái ngày hè ấy, nàng đã cất tiếng nói nhẹ nhàng:
"Ta tên Ứng Tiêu Tiêu. 'Ứng' là thuận theo thời thế mà sinh, 'Tiêu' là tiêu sái tự tại. Còn ngươi tên là gì?"
Tiếng nói ấy như xuyên qua năm tháng, từ sâu trong ký ức vọng về, trùng khớp với khuôn mặt, với y phục trước mắt. Đôi môi kia khẽ mấp máy, như đang nhắc lại lời của ngày xưa.
Lý Hạo bất giác thốt lên:
"Ngươi có thể gọi ta là Hạo Thiên."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT