Edit Ngọc Trúc
Đối mặt ánh mắt nghi ngờ của Dương La, Hồ Tiêu đứng thẳng người, nghiêm túc nói: “Trăm ngàn năm trước, khi thần thú vĩ đại sắp lâm vào giấc ngủ say, hắn đã dùng chính thần lực của mình để chúc phúc cho mỗi một thú nhân trên đại địa, ban cho bọn họ hình thái khác biệt so với dã thú.”
“Thế nhưng, phần lớn thú nhân đều không biết, Thần Thú đã ban tặng thần huyết cho năm tộc con dân trung thành nhất.”
“Những bộ tộc nhận được chúc phúc này sở hữu thần lực và thần thể mà thú nhân bình thường không thể nào sánh kịp. Bọn họ là hóa thân của Thần Thú, chính họ đã dạy thú nhân cách săn bắn, thu lượm, sử dụng lửa và chế tác công cụ. Cũng nhờ có họ mà thú nhân mới có thể sinh tồn giữa lũ dã thú hung mãnh cho đến ngày nay.”
Kỳ Bạch khẽ giật giật mí mắt, thầm nghĩ Hồ Tiêu kể chuyện cứ như đang giảng thần thoại khai thiên lập địa vậy. Hơn nữa, hắn cảm thấy Hồ Tiêu có hơi thổi phồng quá mức, liền chen vào hỏi: “Vậy năm tộc đó rốt cuộc là những tộc nào?”
Hồ Tiêu dường như không có câu trả lời, chỉ bình tĩnh lắc đầu: “Thời gian đã quá lâu, vì nhiều nguyên nhân khác nhau, năm tộc ấy sớm đã không còn tồn tại.”
“Các ngươi chẳng phải đang muốn biết tại sao cái tên Thương Thần Tư của Thượng Thành lại truy tìm thần huyết sao?” Hồ Tiêu hơi nâng cằm, “Bởi vì bộ tộc thần huyết cuối cùng biến mất, chính là Tiên Linh nhất tộc từng cai quản Trung Ương Thần Điện hơn hai trăm năm trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT