Edit Ngọc Trúc
Đám mây dừng lại lững lờ trên mặt nước xanh biếc, bên bờ là từng chùm phong linh hoa nhỏ nở rộ, nhẹ nhàng chạm vào mặt nước. Vài con nai non lén lút rón rén đến gần mép sông, vểnh tai nghe ngóng rồi cúi đầu uống nước.
Chỉ một cái liếc mắt, Kỳ Bạch đã có thể hình dung ra phong linh hoa nở rộ vào thời điểm Đại Trạch đẹp đẽ nhất, cảnh tượng phồn vinh rồi suy tàn của bộ lạc thú nhân, nhưng tất cả đều không để lại bất cứ dấu vết gì trên thân nó.
A cha và mẫu phụ của Lang Trạch dùng chữ “Trạch” để đặt tên cho con, chắc hẳn là hy vọng hắn sẽ giống như Đại Trạch trong trẻo, mạnh mẽ, mang theo sức sống sinh sôi không dứt.
Đội ngũ vẫn kiên định đi về hướng đông bắc, cứ thế lại đi hơn một tháng, cuối cùng cũng đến được nơi giao giới giữa Đông Di và Bắc Hoang.
Tận lúc này, tâm trạng treo lơ lửng của Kỳ Bạch mới có thể buông xuống.
Suốt hành trình, điều khiến Kỳ Bạch lo lắng nhất chính là một lần nữa sẽ gặp vùng đất chết mà hắn và Lang Trạch từng đi qua khi rời khỏi Mãng Hoang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play