Edit Ngọc Trúc
Một điều đáng chú ý nhất chính là lượng vật tư phân phát cho các nô lệ lần này nhiều hơn đáng kể so với những gì Dương La và hắn đã tính toán trước đó. Theo như cách tính trước đây, Lang Trạch—một giác thú nhân trưởng thành—đáng lẽ chỉ nhận được khẩu phần tương đương với hắn, một á thú nhân ấu tể. Nhưng hiện tại, phần của Lang Trạch rõ ràng nhiều hơn hắn một chút.
Kỳ Bạch nhìn khóe miệng của Dương La hơi cứng đờ vì cố giữ nụ cười, không khỏi thầm bật cười. Dù Dương La vì sợ Lang Trạch hay vì chính hắn cũng đã tự nhận ra điều này, thì dù sao sự thay đổi này vẫn là điều mà Kỳ Bạch vui mừng khi được chứng kiến.
Tuy nhiên, hắn nhanh chóng không còn thời gian để trêu chọc Dương La nữa, bởi vì ngay sau đó, những người vừa nhận được da thú liền vây quanh hắn, nhờ hắn chỉ dạy cách may quần áo.
Trong khi mọi người tập trung học cách làm quần áo, Lang Trạch thì nhân lúc không ai chú ý, lặng lẽ rời khỏi sơn động.
Đêm đã khuya, Kỳ Bạch tiễn những tộc nhân đến học cách may quần áo rồi bắt đầu thu dọn hành lý để chuyển nhà.
Ban đầu, hắn nghĩ rằng mình không có nhiều đồ đạc, nhưng khi thực sự bắt tay vào thu dọn, mới nhận ra số lượng đồ có thể mang theo cũng không hề ít.
Một số công cụ hắn tự làm lúc rảnh rỗi, như bát đũa bằng trúc, dao đá, rìu đá, và các loại đá có thể dùng để đựng đồ, đều được gom lại. Ngoài ra, hắn còn đổi được một ít gia vị từ Dương La bằng khoai ngọt—tiêu có thể bỏ vào túi da, nhưng hành, gừng, tỏi thì lại lẻ tẻ, cần được sắp xếp cẩn thận vào giỏ mây.
Thêm vào cả số da thú mới nhận, chiếc giỏ mây vốn đã đầy một nửa vì khoai ngọt giờ hầu như chật kín.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play