Vừa vào cung, Diêu Phẩm Nhàn liền đi thẳng đến Đông Cung tìm Thái tử phi. Nàng biết lúc này, bất kể là Hoàng hậu hay Quý phi, tâm trạng chắc chắn đều không tốt. Nếu đến chỗ các vị ấy để hỏi thăm tin tức, e rằng chỉ khiến họ càng thêm buồn phiền, bản thân cũng chẳng giúp được gì.
Vì vậy, lúc này, người duy nhất nàng có thể đến gặp chính là Thái tử phi.
Thái tử phi tuy cũng ghét Thục phi, nhưng ít ra nàng ấy không phải người mềm lòng mà bị ảnh hưởng bởi tình cảm cá nhân. Tâm trạng của nàng ấy chắc hẳn cũng tương tự Diêu Phẩm Nhàn - ghét vô cùng Thục phi, nhưng vẫn còn đủ lý trí để bình tĩnh bàn luận chuyện này.
Nghe Thái tử phi kể xong, Diêu Phẩm Nhàn liền bật cười: “Sao lại trùng hợp đến thế được? Sớm không cháy, muộn không cháy, cứ đúng lúc Hoàng thượng đến lãnh cung thì lại cháy?” Nàng hoàn toàn không tin đó chỉ là sự tình cờ.
Lúc này Thái tử phi cũng nhíu chặt mày, không che giấu sự chán ghét trong lòng, nói: "Ai mà biết được. Nhưng Hoàng Thượng đã như vậy, ai dám đi truy cứu chứ? Hầu hết mọi người đều làm lơ, nhắm mắt cho qua, cố nhẫn nhịn đành phải nuốt cơn ghê tởm vào trong lòng thôi."
Diêu Phẩm Nhàn không muốn nói nhiều về những chuyện không vui, nhưng lại lo lắng hỏi: "Gần đây, tâm trạng của Hoàng hậu nương nương thế nào?" Cảm xúc của Hoàng hậu là điều mà nàng thực sự quan tâm.
Khi nhắc đến việc này, sắc mặt Thái tử phi dịu đi một chút. Nàng ấy thẳng thắn trả lời Diêu Phẩm Nhàn: "Có thể là mẫu hậu của ta đã thực sự bình tĩnh lại, hoặc cũng có thể là bà ấy đã sớm đoán trước rằng sẽ có ngày này, cho nên… bà ấy không có phản ứng gì. Không chỉ vậy, mẫu hậu còn đi Trường Xuân Cung thăm Thục phi, còn dặn thái y phải chăm sóc và trị liệu tốt cho bà ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT