Sau khi Diêu Phẩm Nhàn lên tiếng, liền giới thiệu: “Vị này chính là Từ đại nương tử.”
Bùi Triều vốn đã từng nghe danh Từ gia, nên lập tức bước lên hành lễ: “Vãn bối gặp qua Từ đại nương.”
Từ đại nương mỉm cười nói: “Bùi tướng quân đã đến tận cửa, chính là khách quý. Mời ngồi, có chuyện gì chúng ta cứ từ từ nói.”
Bùi Triều vốn không giỏi ăn nói, lần này tới là để làm nhiệm vụ, không định dài dòng. Nhưng thấy là trưởng bối, lại thêm lời mời tử tế, hắn vẫn giữ lễ phép, theo lời ngồi xuống.
“Đa tạ Từ đại nương tử.”
Ba người vừa mới ngồi xuống, Tiết Nhất Nhất thấy tình thế không ổn, liền len lén nhích người định chuồn đi, nhưng bị Từ đại nương gọi giật lại: “Ngươi phạm lỗi, không xin lỗi mà đã vội bỏ đi rồi sao?”
Sống chung mấy tháng, Từ đại nương cũng đã hiểu tiểu cô nương này đôi phần. Nếu cô bé ấy thật sự, chắc chắn đã sớm đập bàn dậm chân, ầm ĩ một trận rồi, đâu có cái kiểu lặng lẽ bỏ trốn như thế?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT