Trong triều, rất ít người biết chuyện cũ năm xưa giữa Hoàng Thượng và Thục phi, huống chi là người bên ngoài cung. Thế nên, làm sao chỉ vì chuyện cũ liên quan đến Cảnh vương phủ mà lại liên quan để bí mật trong cung hơn hai mươi năm trước được?
Nếu nói rằng đằng sau không có kẻ nào âm thầm thao túng, thì cả hai người bọn họ tuyệt đối không tin.
Mà nếu quả thật có người đứng sau tỉ mỉ bày mưu tính kế, dựng nên toàn bộ cục diện này, thì chắc chắn kẻ đó phải có mục đích rõ ràng. Nói cách khác, việc khiến dư luận bùng nổ như hiện nay, cuối cùng cũng sẽ phải dẫn đến một kết quả nào đó.
“Sợ rằng lần này là nhắm thẳng vào hai huynh đệ chúng ta.” Thái tử lên tiếng: “Nếu ta đoán không sai, trong hậu cung e rằng đã có người ngấm ngầm ám chỉ điều gì đó trước mặt Hoàng Thượng.”
Tuy Thái tử chỉ dùng hai chữ “có người”, nhưng cả hai đều ngầm hiểu rõ, người ấy là ai thì trong lòng mỗi người đều đã rõ như ban ngày.
Ngụy vương đồng tình với suy đoán của Thái tử, song hắn cũng có thêm một số suy nghĩ khác.
“Nếu chuyện này chỉ là Thục phi thuận nước đẩy thuyền mà nói thêm vài câu, thì e rằng lại quá trùng hợp rồi.” Ngụy vương nhíu mày trầm ngâm, hiển nhiên đang cân nhắc rất nhiều điều, nghĩ đến cả những khả năng sâu xa hơn phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play