Lâm Trạch sớm đã muốn đánh cho tên ích kỷ như Lâm Kiến Văn một trận giờ cuối cùng cũng bắt được cơ hội đã đánh đến nghiện thì làm sao có thể dễ dàng buông tay.
Nói thật từ khi xuyên qua tới giờ cũng đã khá lâu, vậy mà gần đây hắn vẫn chưa có dịp thực chiến mấy chiêu mình học được. Hôm nay coi như dùng tên này để luyện tập một chút.
Dưới ánh mắt trợn tròn há hốc miệng đầy lo sợ của dân làng Lâm Trạch hung hăng đánh Lâm Kiến Văn một trận đến khi đối phương không còn sức để kêu la mới chịu dừng tay.
Cuối cùng, hắn còn gọi người đưa Lâm Kiến Văn đến giao cho chủ nợ. Nợ ai thì tự người đó phải trả, tránh để sau này chủ nợ kéo nhau vào thôn gây chuyện.
Việc Lâm Trạch ra tay mạnh mẽ như vậy lại một lần nữa làm dân làng thay đổi cách nhìn về hắn.
Trong truyền thuyết, người đọc sách không phải nên nho nhã, có lễ độ sao? Dù có giận thì cùng lắm cũng chỉ mắng một câu “ngươi chờ đó” hoặc viết vài câu thơ khó hiểu cho người khác nghe mà không hiểu gì.
Lúc phân nhà mọi người đã thấy Lâm Trạch là người có chí khí nhưng không ngờ lại có khí phách đến mức này. Khi ra tay đánh người còn đáng sợ hơn cả đồ tể chẳng có chút nào giống thư sinh tay yếu chân mềm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT