Hôm nay nói là khai giảng tư thục nhưng thật ra chỉ là buổi thông báo.
Lâm Trạch hôm nay không sắp xếp bất kỳ nội dung học tập nào. Kế hoạch chủ yếu là cho học trò nhận phòng ký túc xá ra oai lập uy để thiết lập quy củ, đồng thời giúp bọn trẻ làm quen với nhau. Tuy đơn giản, nhưng lại vô cùng quan trọng.
Vì sao lại gọi là "ra oai lập uy"? Nhìn xem mấy đứa trẻ hôm nay được cha mẹ dắt theo tay xách nách mang đủ loại đồ đạc không cần thiết cho trường học, Lâm Trạch chỉ có thể tiếc nuối nghĩ rằng hôm nay e là phải khiến các vị phụ huynh này rất thất vọng rồi.
Tục ngữ có câu: “Con đi ngàn dặm, mẹ lo vạn phần.” Học sinh ở nội trú tại tư thục hắn đã sớm đoán được các phụ huynh chắc chắn không thể yên tâm.
Nhớ lại trước đây, khi hắn còn nhỏ mỗi lần khai giảng mẹ cũng nhét đủ thứ kỳ quái vào rương hành lý của hắn nên tâm trạng của phụ huynh thế nào, Lâm Trạch hiểu rất rõ.
Nhưng khó xử ở chỗ hắn đã định sẵn sẽ áp dụng quản lý theo kiểu quân sự hóa với đám tiểu thiếu gia này. Các vị phụ huynh lại coi lời hắn nói trước đó như gió thoảng bên tai, khiến hắn thật sự vô cùng ngượng ngùng.
Kết quả là, hôm nay tất cả phụ huynh đưa con tới bất kể là nhà giàu có hay nhà nông đều được Lâm tiên sinh tiếp đón lạnh như mùa đông khắc nghiệt. Trong lòng họ lập tức khắc sâu một suy nghĩ: “Về sau có đánh chết cũng không tới dự lễ khai giảng của Lâm tiên sinh nữa…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play