Về việc tại sao Hạc Toại bỏ học, bên ngoài có rất nhiều kiểu đồn đoán khác nhau nhưng người duy nhất thực sự biết rõ nội tình chỉ có Tống Mẫn Đào.
Từ trước đến nay, chủ đề này cũng là điều cấm kỵ trong gia đình.
Mỗi lần bà ấy cố gắng muốn nói chuyện với Hạc Toại về vấn đề học hành, thái độ của cậu đều rất lạnh nhạt, luôn dùng vài câu ngắn gọn để đuổi bà ấy đi.
"Ôi." Tống Mẫn Đào lắc đầu thở dài một hơi dài.
Bên ngoài cửa sổ là mặt trời mới mọc, bên cạnh đó là những ngọn núi xanh hùng vĩ bao quanh thị trấn. Tống Mẫn Đào nhìn xa xăm, có lẽ là đang nhìn núi, cũng có thể là đang nhìn bầu trời vô tận ở phía xa, dù sao trong mắt bà ấy cũng tràn ngập nỗi buồn và sự trống rỗng.
Chu Niệm cũng không vội hỏi dồn, cô chỉ yên lặng ngồi trước bàn học. Cô quay lưng lại bàn học, mặt hướng về phía Tống Mẫn Đào.
Tống Mẫn Đào nhìn ra cửa sổ rất lâu, rồi mới thu tầm mắt lại, bà ấy nhìn Chu Niệm và mỉm cười dịu dàng, sau đó lại nhìn xuống, nhìn vào chiếc váy bò mà Chu Niệm đang mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT