Edit Ngọc Trúc
Nguyễn bố vì học hàng thuật nên phần lớn thời gian không ở trong thôn, lại càng không thích giao du với ai. Giữa vùng rừng rậm um tùm, rắn rết chuột kiến không đếm xuể kia, chính là nơi hắn nuôi dưỡng trùng độc.
Nghe danh hắn, trừ phi mang theo một cọc tiền lớn cầu xin tận cửa, còn không thì chẳng ai dám bén mảng đến căn nhà gỗ giữa rừng ấy.
Tương truyền, thuở trước từng có một người thợ săn lạc đường, muốn ghé tạm một đêm. Từ đó về sau không còn tung tích, sống không thấy người, chết chẳng thấy xác. Người nhà thợ săn tới tìm Nguyễn bố, nói rằng hôm ấy không xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi trở về thì lần lượt đổ bệnh, thuốc men, châm cứu đều vô dụng, chết trong đau đớn thảm khốc.
Từ đó, danh tiếng tàn nhẫn độc ác của Nguyễn bố lại càng vang xa. Dù là thợ săn hay kẻ hái thuốc, ai ai cũng né xa nhà hắn. Mọi người đều rỉ tai nhau, ngàn vạn lần đừng bén mảng tới căn nhà gỗ đó, trừ phi không còn thiết sống.
Ngày qua ngày, ngoài việc làm ăn đến tận cửa, Nguyễn bố gần như không gặp người ngoài. Cũng chẳng ai ngờ, kẻ từng uy phong lẫm liệt khiến người ta nghe danh đã run sợ, giờ lại nằm co quắp như một con kiến dưới đất, toàn thân bị thi trùng quấn chặt như giáp xác, miệng mũi trào máu đen, lúc nào cũng có thể chết vì bị hàng thuật phản phệ.
Giữa rừng nổi lên một trận cuồng phong, bóng đen đang tấn công Nguyễn bố đột ngột biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT