Ngưu Ái Hoa ghét bỏ phẩy tay: "Không chấp nhặt với đồ ngốc, anh mau đi đi!"
Đới Dương chỉ có thể cười ngây ngô vừa cười vừa đi xa, sau này loại việc này, anh ta sẽ không bao giờ nhận nữa, thật sự là mất cả chì lẫn chài, lúc này còn phải giả vờ ngốc nghếch.
Hạ Lý Lý và Ngưu Ái Hoa vừa nói vừa cười, Ngưu Thẩm đi theo sau không khỏi trêu chọc: "Hai đứa xem này, người không biết còn tưởng hai đứa là chị em gái, đúng rồi, Lý Lý, nhà mà cháu làm việc ở đâu, chúng tôi mang theo không ít đặc sản, nghe nói nhà đó đối xử với cháu không tệ, cháu xem chúng tôi từ xa đến phải có chút quà cáp, ta mang theo không ít đồ."
Nhìn Ngưu Thẩm khiêu đòn gánh, hai cái giỏ đựng đầy trứng gà, khoai tây, ngô, những thứ này đối với người thành phố có lẽ không là gì nhưng Hạ Lý Lý biết đối với người nông thôn thì đó là món quà quý giá nhất.
"Xa như vậy, các người cứ thế này mà khiêng đến sao?"
"Mẹ nói nhất định phải mang đến, chị khiêng đến nỗi vai đều mỏi nhừ." Ngưu Ái Hoa không khỏi xoa vai.
Ngưu Thẩm giải thích: "Chúng ta từ xa đến Bắc Kinh, vốn đã làm phiền Lý Lý rồi, đương nhiên phải mang nhiều đồ tốt đến cho cô ấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play