Dù sao hôm nay cô cũng xin nghỉ rồi, hơn nữa tâm trạng cũng hiếm khi tốt, không bằng mua một ít đồ gửi cho Tống Tri Hành.
Lúc này Liễu Hương Mai vẫn ngồi thẫn thờ trên mặt đất, rất lâu sau vẫn không đứng dậy.
Hạ Kiến Nhân đứng bên cạnh: "Bà đúng là hồ đồ, bà xem bà làm ra chuyện gì này?"
Qua cuộc đối thoại của họ, Hạ Kiến Nhân cũng mơ hồ đoán ra được Liễu Hương Mai đã làm chuyện tốt gì: "Hóa ra Tuyết Lan không phải là đứa trẻ bị bế nhầm, cô ấy... cô ấy là con của chúng ta, bà rõ ràng biết tất cả mọi chuyện, vậy mà còn để cô ấy đi nhận lại người nhà."
"Câm miệng, tôi theo ông bao nhiêu năm nay, có được mấy ngày sung sướng, lúc chúng ta khổ nhất, nếu không phải vì chúng ta, cả nhà chúng ta đều phải chết đói, bây giờ ông còn dám chỉ trích tôi, tôi chỉ muốn tìm một con đường sống cho Tuyết Lan nhà mình thôi."
"Mẹ hiền con hư, bà xem bà dạy dỗ ra những đứa con nào, có đứa nào đàng hoàng không, bây giờ còn có một đứa đang ngồi tù, bây giờ không có Hạ Lý Lý giúp đỡ, bà nói chúng ta phải làm sao?"
Hạ Kiến Nhân không biết làm gì khác, chỉ giỏi than vãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play