"Anh vẫn nên làm việc cho tốt đi!" Ngưu Ái Hoa kiêu ngạo quay đầu đi. ...
Anh họ trước đây đã gửi cho Bùi Hoa Trân rất nhiều thư, bà ấy đã xem được hơn một nửa, phần lớn là Thạch Mạn Hương viết đến hỏi thăm bà ấy, một phần là thư đến từ người không rõ danh tính, cho đến khi Bùi Hoa Trân mở một lá thư trong số đó, trên đó viết: "Hoa Trân, xin lỗi."
Chữ viết này bà ấy vô cùng quen thuộc, là của thầy giáo, nhìn ngày tháng trên lá thư, là gửi đến sau hai năm bà ấy rời đi.
Trải qua bao năm tháng mài giũa, trái tim của Bùi Hoa Trân đã không còn giống như cô gái si tình năm nào, nhìn thấy lời xin lỗi trên thư, trong lòng bà ấy không hề gợn sóng, một câu xin lỗi căn bản không thể xóa bỏ được tổn thương năm xưa.
Cho đến khi bà ấy nhìn thấy một lá thư khác, chữ viết trên đó nguệch ngoạc, viết không được ngay ngắn, phần lớn đều là hỏi một số chuyện vặt vãnh, thậm chí có một số còn bị xé rách.
Bùi Hoa Trân kiểm tra lại, người đàn ông bí ẩn này đã gửi đến khoảng mười mấy lá thư nhưng đều đã bị mở ra, phần lớn cũng bị ngâm nước, chữ viết trên đó cũng phần lớn không nhìn rõ được, chỉ có một lá có thể nhìn rõ nội dung.
Bùi Hoa Trân suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra, lá thư này rốt cuộc là do ai viết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT