Một phiên lời này của Hạ Lý Lý đã an ủi Hàn Minh Viễn không ít, cũng khiến Hàn Minh Viễn nhận ra một điều, đã Hạ Lý Lý gọi ông là cha, ông cũng nên làm tròn bổn phận của một người cha.
"Nghe nói con sắp tổ chức hôn lễ."
"Vâng, con không gọi cha, là vì sợ mẹ có phản ứng gì bất thường, cha đừng trách con nhé?"
"Không sao, con nói đúng, nếu cha đến đó, mẹ con thực sự sẽ không thoải mái nhưng là cha, cha cũng nên tặng cho con gái mình một vài món quà."
Hàn Minh Viễn vốn là người hành động nhanh nhẹn, mạnh mẽ nhưng giờ đây trông ông đã già đi trông thấy nhưng Hạ Lý Lý biết, đây là chuyện giữa cha mẹ, cô không tiện xen vào, có một số chuyện, vẫn cần chính họ tự nghĩ thông suốt, cô nhận người cha này, cũng không phải vì muốn chiếm đoạt tài sản của ông.
"Con không cần quà."
Hàn Minh Viễn mệt mỏi nói: "Con có cần hay không là chuyện của con, cha có tặng hay không là chuyện của cha, con gái duy nhất kết hôn, cha làm sao có thể không tặng gì được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play