“Không muốn bị đánh, cũng chỉ có thể khổ luyện, thiên phú của chị cũng không tệ, sau mười tuổi, trừ một người chị họ, ai cũng đánh không lại chị. Nhưng chị chán ghét loại cuộc sống này, các trưởng bối kỳ vọng càng cao, chị càng không muốn cố gắng.”
Nhìn không ra, chị còn là tri kỷ của tiền bối Đằng Viễn. Trương Nguyên Thanh hỏi: “Vậy bách phu trưởng thì sao? Anh ấy lúc trẻ tuổi, khẳng định rất nổi bật nhỉ.”
“Bị chị đánh cho u đầu thì mới đúng.” Quan Nhã ‘phốc’ một tiếng, “Hắn lúc còn nhỏ à, cơ thể yếu ớt nhiều bệnh, thiên phú lại kém, người lớn đều nói đó là một đứa nhỏ không có tiền đồ… Bỏ đi, không nói lịch sử đen tối của hắn nữa.”
Thiên phú kém? Người trẻ tuổi xuất sắc nhất Ngũ Hành minh, cường giả số một số hai dưới cấp Chúa tể, thiên phú rất kém? Trương Nguyên Thanh thầm nhủ, Phó Thanh Dương tiểu tử này còn có một đoạn thơ ấu “Đừng khinh thiếu niên nghèo”.
Trương Nguyên Thanh giãn cơ xong, nóng lòng muốn thử: “Chị Quan Nhã, chúng ta bắt đầu đi.”
Vòng eo Quan Nhã phát lực, đứng lên thẳng tắp, nói: “Vì nhanh chóng đề cao trình độ võ thuật chiến đấu của cậu, không thể sử dụng kỹ năng, vậy chúng ta liền bắt đầu đi.”
Trương Nguyên Thanh trầm ngâm một phen: “Chiến đấu tự do, có phải không có hạn chế hay không?”
Quan Nhã gật đầu: “Thắng là tiêu chuẩn duy nhất, cậu chẳng lẽ muốn nói quy củ với kẻ địch?”
Mặt trời chiều ngã về tây.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play