Thật không ngờ, hoàn toàn không ngờ tới.
“Ý gì đây?” Cửu Phượng vừa mới khen Thiên Cơ thư có lương tâm liền không thể tin nổi chỉ vào mình, cười khẩy một tiếng: “Ý là ta muốn có được cơ duyên của Bí cảnh chi uyên thì phải hoàn thành nhiệm vụ này trước sao?”
Thiện Thù thở dài, nói: “Nếu không có gì bất ngờ, thì đại khái là như vậy.”
Tiết Dư nhìn quanh không gian tối tăm, có thể thấy đây là một tiểu không gian được mở ra tạm thời. Ánh sáng như bị một cái miệng khổng lồ vô hình nuốt chửng, chỉ để lại một chút ánh sáng le lói, có thể nhìn thấy mắt người, nhưng không thể phân biệt rõ ràng hình dáng.
Nếu đoán không nhầm, hiện tại bọn họ chỉ mới đặt được nửa bước chân vào Bí cảnh chi uyên, đúng như Cửu Phượng nói, nhiệm vụ này nếu không làm, cho dù không bị ném ra ngoài, cũng đừng mong có được cơ duyên tốt nhất.
Đây là sự lựa chọn được đặt ra rõ ràng cho mọi người tự mình lĩnh hội.
Đây không phải là lần đầu tiên Tiết Dư cảm thấy Thiên Cơ thư và Phù Tang thụ gần như đang ép buộc bọn họ tiến lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT