Thi Uyển nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng, ngồi xuống, vẩy nước lạnh trong đầm nước, thầm thở dài.
Cứ như vậy đi, có lẽ, để Lục Lân đến An Lục làm tri huyện, để nàng có thể bình thản cùng hắn lên núi, nghỉ chân tại đạo quán này, tất cả đều là sự sắp đặt mà trời cao sắp xếp cho nàng để có thể buông bỏ những năm tháng chẳng muốn ngoái đầu nhìn lại nơi kinh thành kia.
Nghĩ đến đây, nàng giương mắt nhìn về phía bầu trời, thoải mái cười cười, sau đó nói với Lục Lân: "Là ta suy tính không chu toàn, làm hại Lục đại nhân phải chịu thiệt ở đây cả đêm, mong Lục đại nhân thứ lỗi."
Trên mặt Lục Lân ngược lại lại toát ra vài phần vui vẻ cùng chờ mong: "Ta đến An Lục còn chưa đi nơi nào du ngoạn, hôm nay núi Vân Quy này là nơi đầu tiên, ta cầu còn không được."
Ở bên đầm nước một lúc, mặt trời sắp lặn, hai người đi vào trong đạo quán ăn cháo, sau đó thu dọn phòng của mình.
Thu dọn xong gian phòng, trời cũng dần dần tối xuống.
Nằm trên giường nửa ngày, Thi Uyển không ngủ được liền mở cửa đi ra, một mình đi vào trong lương đình, ngắm ánh sao trên trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT