"Ngươi nói không bị thương thì là không bị thương à, ai biết có bị thương hay không, cho dù không bị thương, chỉ riêng việc con súc sinh này dọa ta một trận ngươi cũng chạy không thoát!” Lục Dược oán hận nói.
Lục Lân tiến lên phía trước trách mắng hắn: "Được rồi, là đệ làm sai trước, đã không bị thương còn dây dưa làm gì, sợ không đủ mất mặt có phải hay không?"
Lục Dược không thể tin được hắn lại trách cứ mình, lập tức giải thích: "Nhị ca, sao ta lại sai trước, ta cách mộ kia xa như vậy, hơn nữa ta cũng không làm gì, ta chỉ là..."
Bởi vì tiếng cãi vã ở đây, đã có nông dân bận rộn ở cánh đồng phía xa tới, hỏi Thi Trọng Quý xảy ra chuyện gì.
Thi Trọng Quý như gặp được cứu tinh, lập tức chỉ vào Lục Dược nói: "Hai người này, hai người nam nữ ở chỗ này làm chuyện xấu xa kia, các ngươi nói có biết xấu hổ hay không, hai phần ruộng này đều là mộ tổ nhà ta, ô uế mộ tổ nhà ta, phá hỏng phong thủy nhà ta, đây là tội trời tru đất diệt!”
Tường Vi hô: "Lão già nhà ngươi đừng có ăn nói hồ đồ, bọn ta làm gì? Không ngồi ở chỗ này được à? Chỗ này là của ngươi à, ngay cả ngồi cũng không được hay sao?”
"Ngươi... ngươi..." Thi Trọng Quý nói không ra lời, lúc này một nông phụ từ phía dưới xông lên nói: "Ngươi là một kỹ nữ đi theo khách làng chơi còn có thể làm cái gì? Không phải là làm chuyện này sao, giữa ban ngày ban mặt thật đúng là không chọn chỗ, các ngươi không sợ bị sét đánh, ta còn sợ tổ tông nhà chúng ta bẩn mắt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT